Tranh cãi Media richness theory

Phạm vi của lý thuyết

MRT đã bị các nhà nghiên cứu chỉ trích vì tính chất quyết định của nó. Markus lập luận rằng áp lực xã hội có thể ảnh hưởng mạnh đến việc sử dụng phương tiện truyền thông hơn là độ "richness" và theo những cách không phù hợp với các nguyên lý chính của MRT.[41] Và họ cũng lưu ý rằng MRT không nên cho rằng cảm giác khi sử dụng phương tiện "rich" hơn trong một tình huống là hoàn toàn trái ngược với khi sử dụng phương tiện "lean" hơn. Trên thực tế, sự lựa chọn phương tiện rất phức tạp và nói chung ngay cả khi rich media được coi là "tốt nhất" để truyền đạt một thông điệp, phương tiện "lean" hơn vẫn có thể làm được điều đó.[42] Ngoài ra, đối với một số tác vụ, loại phương tiện được sử dụng sẽ không tạo ra sự khác biệt đối với tính chính xác của thông điệp được truyền đạt.[43]

Khi chọn phương tiện để truyền thông điệp, tin nhắn, một cá nhân cũng sẽ xem xét tính thuận tiện của mình khi lựa chọn. Nếu một cá nhân không thoải mái hoặc không quen với việc sử dụng hệ thống email để soạn và gửi thư và xem việc học gửi email sẽ tốn nhiều thời gian và không hiệu quả so với việc chỉ đơn giản là họp nhóm, họ có thể chọn phương tiện "rich" hơn thay vì những phương tiện khác hiệu quả hơn. Kết quả hành vi này phản ánh trải nghiệm đã được hình thành trước đó của cá nhân.[44]

Giới hạn về Văn hóa và Xã hội

Ngwenyama và Lee cho thấy rằng nền tảng văn hóa và xã hội ảnh hưởng đến sự lựa chọn phương tiện truyền thông của các cá nhân theo những cách không tương thích với các dự đoán dựa trên MRT; bài báo của họ đã nhận được giải thưởng Paper of the Year trên tạp chí MIS Quarterly.[45] Ngwenyama và Lee không đơn độc trong các bài phê bình về những hạn chế của MRT, đặc biệt là liên quan đến đặc điểm cá nhân và văn hóa. Nghiên cứu của Ook Lee đã chứng minh rằng trong Khổng giáo, nơi thể hiện sự tôn trọng là điều cần thiết, khả năng truyền đạt nghi thức văn hóa của một kênh truyền thông quan trọng hơn độ "richness" của kênh.[46] Vào năm 2009, nghiên cứu của Gerritsen đã kết luận rằng trong bối cảnh kinh doanh, văn hóa đóng vai trò quyết định mức độ ưa thích về phương tiện truyền thông của người nhận, có lẽ liên quan đến mức độ e ngại rủi ro của từng văn hóa cụ thể.[47]

Ngoài ra, Dennis, Kinney và Hung nhận thấy rằng liên quan tới hiệu suất thực tế của các công việc không rõ ràng, độ "richness" của một phương tiện có tác dụng đáng kể nhất đối với các đội gồm toàn nữ. Mặt khác, có ý kiến cho rằng "liên kết độ "richness" của phương tiện với sự không rõ ràng của công việc không cải thiện chất lượng quyết định, thời gian, sự đồng thuận hoặc sự hài lòng trong giao tiếp đối với các nhóm toàn nam hoặc đa giới." [48] Nói riêng, Barkhi đã chứng minh rằng hình thức giao tiếp và phong cách nhận thức có thể đóng vai trò trong việc ưu tiên và lựa chọn phương tiện truyền thông, cho thấy rằng ngay cả trong các tình huống có thông điệp và ý định giống hệt nhau, lựa chọn phương tiện "tốt nhất" có thể khác nhau tùy theo từng người.[49]

Ứng dụng vào phương tiện mới

Ngoài ra, vì MRT đã được phát triển trước khi Internet được sử dụng rộng rãi và Internet đã mang tới các phương tiện như email, phòng chat, tin nhắn tức thời, điện thoại thông minh, các phương tiện truyền thông mạng xã hội,v.v.[50] nên một số người đã nghi ngờ khả năng dự đoán chính xác của thuyết về những gì người dùng phương tiện mới có thể chọn. Một số nghiên cứu đã được thực hiện để kiểm tra lựa chọn phương tiện khi đưa ra các tùy chọn được coi là "phương tiện mới", chẳng hạn như thư thoại và email. Blau, Weiser và Eshet-Alkalai nghiên cứu sự khác biệt và tương đồng của cảm nhận và thực tế đối với những học sinh học cùng lớp trực tuyến hoặc những học sinh ở các lớp học truyền thống. Các tác giả kết luận rằng các thiết lập lớp học trực tiếp không vượt trội so với các lớp học trực tuyến. Hơn nữa, họ cũng cho rằng "phương tiện truyền thông "cấp cao" có thể cản trở sự hiểu biết các kiến thức phức tạp", trái ngược với những gì MRT dự đoán. El-Shinnaway và Markus đã đưa ra giả thuyết rằng, dựa trên MRT, các cá nhân sẽ chọn truyền thông tin qua phương tiện thư thoại hơn là qua email, nhưng có thể nhận thấy rằng ngay cả khi gửi thông tin không rõ ràng, phương tiện email cũng được sử dụng.[51] Ngoài ra, khả năng mở rộng của phương tiện truyền thông mới, cách tiếp cận đơn phương của MRT để phân loại các phương tiện truyền thông khác nhau không còn đủ để nắm bắt tất cả các chiều mà các loại phương tiện có thể thay đổi.